CHỮA LÀNH – PHỤNG SỰ, MIỄN PHÍ HAY CÓ PHÍ

Chữa lành miễn phí, có nên không? Liệu làm vì phụng sự có nghĩa là phải miễn phí?

Thỉnh thoảng mình lại đọc được trên mạng xã hội một vài bài viết xoay quanh chủ đề về việc miễn phí hay trả phí đối với những người làm về chữa lành. Gần đây là bài viết của một bạn đang trong giai đoạn đối mặt với nhiều tổn thương sâu sắc, bạn tìm đến các phương cách để chữa lành, những người làm chữa lành và cảm thấy hụt hẫng vì các thể loại chi phí vì bạn không đủ khả năng chi trả. Mình xin phép mượn bài viết của bạn để làm động lực chia sẻ góc nhìn của mình.

HẦU HẾT NHỮNG NGƯỜI LÀM VỀ CHỮA LÀNH ĐỀU LÀ NHỮNG NGƯỜI QUA NHỮNG TỔN THƯƠNG MÀ THÀNH.

Cũng có số ít những người làm về chữa lành mà “may mắn” không phải trải qua các giai đoạn khủng hoảng “Tôi là ai? Tại sao những việc này lại xảy ra với tôi? Cuộc sống là gì?”. Nhưng hầu như mọi người đều trải qua giai đoạn này ít hay nhiều, nhẹ hay nặng; bởi vì vốn dĩ cuộc sống bình thường đã theo một nhịp độ rất nhanh xoay quanh cơm áo gạo tiền mà ai còn đang vui vẻ trong vòng quay đó thì họ một cách tự nhiên sẽ không chậm lại để mà nghĩ “Ủa tại sao mình lại làm những việc này nhỉ”. Thường chỉ có những ai đã chán ngán, đã không thấy ý nghĩa cuộc sống trong vòng quay đấy mới suy nghĩ về việc “Có thể sống khác đi không” thôi.

Mình cũng là một đứa trải qua các khủng hoảng như vậy, thậm chí có giai đoạn mình không thể tiếp thu được bất cứ cái gì từ bên ngoài vào, chỉ muốn oánh lộn với tất cả. Và đến giai đoạn mình có thể dịu xuống được một chút để mon men tìm đến những cách thức giúp cho bản thân, thì mình bị lạc vào một ma trận của quá nhiều phương cách, và rất nhiều thứ cứ như là đa cấp, làm giàu vậy. Đầu tiên là cái gì đó miễn phí nè, xong rồi trả một ít phí nè, rồi lại nhiều phí nè, mà không biết có giải quyết được không. Nhất là sau một vài lần mất tiền mà không đi đến đâu thì độ nghi hoặc còn tăng lên gấp bội, rất mệt mỏi.

Nhưng … chẳng phải ở cái thời đại thông tin hỗn loạn này thì mọi thứ đều như vậy sao? Cho bạn 1 keyword bất kỳ nào đó và khi bạn bắt đầu tìm kiếm … bạn sẽ luôn luôn được dẫn dắt đến các ma trận của thông tin. Càng cái gì đó trừu tượng, khó nắm bắt thì càng hỗn loạn.

Ngay cả một người đã làm về chữa lành, sẽ có thời điểm họ phải đối mặt với cực kỳ nhiều ngã rẽ, những phương pháp, kỹ thuật, môn phái khác nhau, các vị thầy khác nhau, và đủ các thể loại học phí nhỏ to … mà thường là khi càng đi sâu hơn, ở mức độ cao hơn, học phí không hề rẻ bởi vì lúc này các khóa học đã được định vị “dành cho người học để hỗ trợ cho nhiều người khác” chứ không còn “tôi học để chữa cho bản thân tôi và người thân trong gia đình” nữa. Hơn nữa, khi một người đã tự xử lý được nhiều vấn đề nhỏ, thì những vấn đề đến với họ mà họ phải cần đến sự hỗ trợ sẽ là những cái cao hơn tầm nhận thức, khó hơn năng lực hiện tại của họ, số lượng những người thầy có năng lực cao hơn họ để giúp được họ sẽ ít hơn. Và quy luật bình thường là cái gì ít hơn, hiếm hơn thì thường sẽ định vị giá trị của nó cao hơn; đồng nghĩa với việc người học sẽ phải trả cao hơn, bằng tiền bạc, hay thời gian, công sức, vv.

Và thực sự là, khi người làm chữa lành đi học, họ cũng đối diện y hệt vấn đề tài chính mà bạn đang gặp khi bạn bắt đầu bước vào hành trình thấu hiểu bản thân và cân bằng thân tâm. Đôi khi cũng bỏ nhiều tiền để học và cũng có tí ấm ức vì cảm thấy khóa học không xứng đáng với số tiền bỏ ra. Đôi khi cũng than thở vì không có đủ tiền để học thêm nữa. Quan trọng là mỗi người sau đó sẽ lựa chọn đối diện xử lý những tình huống này như thế nào. Vì vậy, ở góc nhìn của mình thì mình không bình luận việc miễn phí hay trả phí chữa lành là đúng hay sai, ý mình là chúng ta như nhau cả thôi, đều gặp những tình huống mà nguồn lực hiện tại có vẻ không đủ để ta theo đuổi những gì ta muốn làm, cho dù đó là việc chữa lành; việc chữa bệnh vật lý; việc học hành lên cao; việc du lịch trải nghiệm, vv. Nhưng cái sẽ dẫn đến những trải nghiệm khác nhau sau đó của mỗi người là cách họ chọn xử lý tình huống đó ra sao.


CHÚNG TA THỰC SỰ CHỈ CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC TỐT NHỮNG GÌ TRONG TẦM NHẬN THỨC/ TRONG KHẢ NĂNG CỦA TA

Hiểu nôm na là bạn chỉ có thể xử lý tốt một vấn đề khi nhận thức/ năng lực của bạn cao hơn vấn đề đó. Nếu năng lực của bạn đang ở dưới tầm vấn đề thì bạn phải nâng năng lực lên, nếu không thì nó sẽ quật bạn sớm hay muộn, chứ không phải bạn quật nó. Với những người chọn làm việc chữa lành miễn phí/ tùy tâm, mình thấy có hai vấn đề lớn mà họ phải đối mặt:

Thứ nhất là tài chính: Bởi vì họ không có thu nhập đủ từ thời gian, công sức họ bỏ ra; trong khi là họ vẫn một cá nhân có gia đình, có nhu cầu sử dụng tiền bạc. Kể cả có giảm nhu cầu tối đa thì vẫn còn có nhu cầu. Do vậy họ phải có một nguồn thu nào đó bù lại được việc này. Nếu họ không xử lý được việc này, kiểu gì sớm muộn bản thân và gia đình họ cũng có sự lục đục. Tiền bạc không phải là thứ quan trọng nhất nhưng sẽ có rất nhiều vấn đề phát sinh từ việc thiếu tiền.

Kể cả bạn không phải là một nhà chữa lành chuyên nghiệp có thu phí mà bạn chỉ thích việc lắng nghe tâm tư của người khác và giúp họ giải tỏa thì nguồn lực mà bạn có vẫn bị giới hạn là 24 giờ/ngày. Bạn dành thời gian cho việc đó quá nhiều, bạn sẽ không có đủ thời gian cho gia đình và bản thân nữa. Đến một tần suất nào đó, người nhà bạn sẽ biểu tình, công việc chính của bạn sẽ biểu tình ^^.

Thứ hai là động lực: Một tâm lý bình thường của con người là ít trân trọng cái gì có sẵn, miễn phí; và cái gì tận dụng được sẽ dễ bị tận dụng tối đa, nên có trường hợp nhà chữa lành đồng ý giúp miễn phí, tùy tâm rồi nhưng đối phương lại rất ỡm ờ, thậm chí kinh tế của họ còn tốt hơn cả nhà chữa lành nhưng họ vẫn chọn “đang trong cảnh khó khăn”. Những ai chọn hoàn toàn làm miễn phí, tùy tâm thì tần suất họ gặp những khách hàng như vậy càng nhiều. Cùng là con người cả thôi, nên đối diện với những tình huống đó rất dễ bị tụt mood, tụt tinh thần. Và nếu nhà chữa lành không biết cách vực lại chính mình thì đến một thời điểm nào đó, họ rất dễ bị khủng hoảng. Cảm giác này y hệt cảm giác bị lợi dụng ý. Nếu bạn đã từng có cảm giác bị lợi dụng trong công việc với đồng nghiệp, trong các mối quan hệ bạn bè, thậm chí ở trong gia đình, trong tình yêu thì nó y hệt vậy đấy. Nếu bạn gặp vài ba lần mà đã chán ngán lắm rồi thì nhà chữa lành kia còn gặp gấp nhiều lần thế.

CỦA THIÊN TRẢ ĐỊA

Thực sự chúng ta chả sở hữu cái gì. Tất cả đều từ vũ trụ cho ta mượn để trải nghiệm và vũ trụ có luật cân bằng. Đầu vào nhiều thì đầu ra cũng phải nhiều tương ứng. Đầu vào ít thì đầu ra không thể nhiều. Ra vào không tương ứng thì tự nó diệt nó. Cái này áp dụng cho mỗi người và tất cả mọi thứ trên đời. Những ai duy trì được sự thịnh vượng lâu dài đều là những người cân bằng được việc nhận vào và cho đi. Ở góc nhìn này, mình thấy rằng tốt nhất nên lựa chọn cái gì mà ta thấy ta xứng đáng với nó, nó xứng đáng với ta, thì ít đau đầu nhất. Đừng dành thời gian, năng lượng quá nhiều để nhìn vào những cái mà mình nghĩ là “bất công”. Có những người mình tưởng là họ thu nhiều lắm nhưng họ cũng phải cho đi chỗ nào đó tương ứng rồi. Có những người mình thấy họ đang ở đỉnh cao mà mình có đôi chút ham muốn thì họ cũng đã dành rất nhiều nỗ lực mài rìu trước đấy rồi. Dù bạn ở bất kỳ vị trí nào, sẽ luôn luôn có người ở cùng tần số; ở tần số cao hơn hay thấp hơn bạn, nên hãy chọn những góc nhìn nào mà bạn cảm thấy “con đường như được mở rộng ra” và sẽ luôn có những người, ở trong khoảnh khắc vô thường đấy, chìa tay giúp bạn, chỉ cho bạn cách nào đó bạn có thể làm được trong tầm của bạn. Còn bạn chọn những góc nhìn hạn hẹp thì cũng sẽ luôn có những người trong khoảnh khắc vô thường ấy, như đạp cho bạn một phát =))))

Viết một hồi, cuối cùng hóa ra là viết cho bản thân mình, và tất cả =)))

P/s: Bài viết này mình viết trên trang cá nhân cách đây hơn một năm. Nhìn lại vẫn còn nguyên giá trị. Gần một năm là một nhà chữa lành bằng năng lượng chuyên nghiệp, mình càng thấy rõ ràng sự mất cân bằng về năng lượng, đặc biệt với những ai “cho đi” hay “nhận về” quá đà. 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *